Chuyện kể: CHIẾC Ô CỦA THỎ TRẮNG
Một hôm chim Sẻ được các bạn cử đến gặp Sơn Ca. Chim Sẻ hỏi Sơn Ca :
– Bạn Sơn Ca ơi, có phải bác Mặt Trời cho bạn giọng hát mê li ấy không ?
– Không phải đâu. Bác Mặt Trời tốt bụng chỉ cho tôi những tia nắng vàng rực rỡ, ấm áp thôi.
– Thế có phải cô Mây Hồng đã cho bạn giọng hót hay không ?
– Cũng không phải đâu bạn Sẻ ạ. Cô Mây Hồng xinh đẹp chỉ cho tôi những tảng bông êm dịu thôi.
– Ôi Sơn Ca đáng yêu : Thế ai đã cho bạn giọng hót hay ?
Chim Sẻ và cả bầy chim không hiểu tại sao mà Sơn Ca có giọng hót tuyệt vời đến thế. Các bạn quyết định đến trường hỏi cô giáo Hoạ Mi. Nghe các học trò của mình hỏi, cô giáo Hoạ Mi cười rất vui. Cô nói :
– Cô và các cháu cùng nhau tìm hiểu điều đó. Sáng mai cô sẽ đợi các cháu, ta cùng đến nhà bạn Sơn Ca. Nhưng các cháu phải nhớ dậy sớm đấy.
Sáng hôm sau, khi đến nhà Sơn Ca, các bạn thấy Sơn Ca vừa chuyền cành vừa hót say sưa. Thỉnh thoảng Sơn Ca vừa nghiêng đầu lắng nghe tiếng cây cối xào xạc, tiếng suối chảy róc rách. Nghe rất kĩ, rất lâu những âm thanh ấy rồi Sơn Ca mới bắt chước theo. Các bạn chim lúc ấy mới chợt hiểu vì sao Sơn Ca có giọng hót hay đến thế. Cả đàng chim ríu rít cất tiếng hoà với giọng hót của Sơn Ca. Rừng cây rộn ràng tiếng hót của bầy chim non chào mừng ngày mới.
Một buổi sáng đẹp trời, Thỏ trắng thích thú chạy nhảy, ngắm hoa, hái nấm trên bãi cỏ xanh mướt. Bỗng nhiên, trời nổi gió và mưa như trút. Thỏ Trắng vội bẻ ngay lá to làm ô che đầu để khỏi bị ướt.; Đi được một quãng, Thỏ Trắng nhìn thấy một chú Gà Con miệng kêu “ chiếp chiếp “, chẳng có gì để che đầu. Thỏ Trắng vội gọi:
- Gà con ơi ! Đến dưới ô của anh, mau lên kẻo ướt !
Gà con chạy đến nấp dưới tàu lá và nói:
- Em cảm ơn anh Thỏ !
Thỏ Trắng và Gà con đi được một quãng thì gặp Mèo vừa chạy vừa kêu “ meo meo”. Thỏ Trắng và Mèo con cùng gọi:
Mèo con ơi ! Mau vào đây kẻo ướt !
Mèo con cười tươi, vội cảm ơn Thỏ Trắng và Gà con rồi vào đứng dưới tàu lá của Thỏ Trắng./.
|